(Viết cho Em – Mẹ của hai con Thảo và Cường)
Có một thuở tôi qua vùng Phố ThịLòng vấn vương vọng mãi tiếng quê hương
Quê em đó, lần đầu tiên tôi đến
Được nhận nhiều đầy tình cảm yêu thương
Tôi người lính Cảnh Binh trong thời chiến
Bốn phương trời ngang dọc một đời trai
Với trách nhiệm bảo an cho đất nước
Chưa bao giờ nghĩ đến chuyện không may
Khi gặp em lúc tổ quốc sắp đến ngày!
Trời đã định rơi vào tay Cộng sản
Là người tình thủy chung em không nản
Quyết một lòng nối kết chuyện tương lai
Sau ngày cưới đơn sơ không nhiều khách
Em trở thành người vợ thật tình thơ
Cảnh trớ trêu thật quá đổi bất ngờ
Hạnh phúc đến và đi trong phút chốc
Em thân lẻ tháng năm dài trằn trọc
Đợi chờ chồng trong ngục thất tối tăm
Ba năm chẳn chưa hề một lần gặp
Quãng thân cò lầm lũi đếm thời gian
Không bao giờ lời trách móc oán than
Tìm lương thực thăm chồng trong ngục tối
Giữa thành phố toàn là bầy lang sói
Chước quỹ mưu ma dụ dỗ mọi điều
Với tấm lòng chung thủy trọn thương yêu
Không thế lực yêu tinh nào thắng nổi
Bởi trái tim tấm lòng không thay đổi
Yêu thương chồng và yêu cả quê hương
Sự hy sinh cao cả không thể lường
Có thể sánh vào Nữ Trinh tiết liệt.
Trong lịch sử của ngàn năm nước Việt
Như người đàn bà trinh tiết họ Dương
Được vua Minh Mạng phong bảng tấn chương
Là Liệt Nữ Thị Dương Ư Trinh Phụ (1)
Em cũng là dòng Nguyễn-Trần thực thụ
Vua Nguyễn ban sắc vụ Nguyễn Nữ Trinh (2)
Hậu duệ của người
phụ nữ ở miền Trung
Nguyễn thị Phiễu tên bà dân xứ Quảng
Năm một tám hai mươi thời ly loạn
Bởi trung trinh được “Sắc Tứ” triều đình (3)
Em hậu sinh khả úy vốn thông minh
Buổi loạn lạc em một mình quán xuyến
Gương sáng đó anh và con vẫn biết
Nhớ muôn đời sự liệt nghĩa của em
Thần Thánh trên trời rồi sẽ xét xem
Công quả đó của em – người hiền phụ (4)
Duy
Văn
(1)Dương
thị Ư tức Dương thị Thìn người Huyện Vĩnh An thành Gia Định được vua Minh Mạng
năm thứ 10 phong sắc tứ “ Dương Thị Trinh Phụ”. Theo truyện kể: bà có chồng bị
ác tật, nhà nghèo, người chủ nợ ưa thích sắc đẹp, muốn tư thông với Dương Thị,
hoặc đem lợi dụ, hoặc dung uy quyền để dọa nạt . Dương Thị cương quyết không chịu.
Sau kết liễu đời. Thành thần (quan đứng đầu Gia Định) đem việc tâu lên vua .
Vua truyền lệnh biến ngạch ( khắc 4 chữ : “ Dương Thị Trinh Phụ” Đàn bà trinh
tiết họ Dương)
(2)Nguyễn
thị Phiễu là người phụ nữ ở miền Trung được vua nhà Nguyễn ban cho bảng Sắc Tứ
đầu tiên danh hiệu “ Nguyễn Thị Trinh Nữ”
(3)Sắc
Tứ tức giữa bốn đại tự Vua cho khắc niên hiệu, ngày tháng, quê quán, công trạng…bên
dưới chung quanh bảng chạm trổ , vẽ hoa son sơn thiếp vàng.
(4)
Nguyễn thị Bé (tức ThiBeNguyen)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét